nữ phụ không vô tâm
Nữ Phụ Không Vô Tâm. 5,000 . Đọc Truyện Theo Dõi (5) 6.51/10 trên tổng số 37 lượt đánh gi Ngôn Tình Ngược Nữ Phụ Xuyên Không Xuyên Sách. không có Chương mới đâu~ 1 năm trước Chương 59 1 năm trước Chương 58 1 năm trước
Tâm lý căng thẳng. Căng thẳng quá mức cũng là một trong những nguyên nhân gây vô sinh nữ phổ biến. Tốt hơn hết, trong thời gian chuẩn bị mang bầu, chị em nên tránh tâm lý mệt mỏi, trầm cảm để giữ gìn sức khỏe tốt để đảm bảo cho thai kỳ khỏe mạnh.
Top 10 phụ nữ Nhật Bản có tầm ảnh hưởng lớn và truyền cảm hứng cho mọi thời đại Nhật Bản là một quốc gia có lịch sử và nền văn hóa lâu đời và trở thành một cường quốc về kinh tế, công nghệ một phần lớn là nhờ vào đóng góp bởi những người phụ nữ
Truyện Nữ Phụ Không Vô Tâm - Chương 59. Trải qua một giao thừa không có chút hương vị, Hề Như Quỳnh ăn qua loa chút thức ăn rồi nhanh chóng xin cáo lui, bóng lưng nàng đi như đang chạy trốn, phảng phất đầy sự cô liêu, đơn độc.
Phụ nữ ạ, có bao giờ bạn ngồi lại và đếm xem mình đã rơi bao nhiêu giọt nước mắt vì người đàn ông chưa. Nhiều người phụ nữ sợ cô đơn, sợ định kiến xã hội nên thà chọn kẻ vô tâm, tệ bạc, chấp nhẫn tiếp tục ở bên cạnh anh ta thay vì rời bỏ.
materi pkn kelas 12 semester 1 pdf. Đánh giá từ 9 lượt Truyện Nữ Phụ Không Vô Tâm của tác giả Mộc kể về một cô gái mồ côi bố mẹ, đơn độc từ nhỏ. Số phận đã bất hạnh, bất hạnh hơn nữa khi bị xuyên không. Lại còn bị xuyên vào nhân vật phụ ! Nàng đã xuyên qua đây, thì nàng sẽ không để mình phải chết ! Tránh xa nam chính, chân chó ghép đôi, bảo toàn mạng sống !Một cô gái xuyên qua một cuốn truyện. Xuyên vào nhân vật phụ Hề Như Quỳnh. Nhân vật phụ chẳng ra sao, thân hình không những phát phì mà còn xấu tính, luôn tìm cách hãm hại nữ chính không màng hậu quả. Làm phật lòng tất cả mọi người. Để rồi chết không ai thương xót. Mọi điều nàng cần phải làm là hảo hảo sống tốt, không để bi kịch sảy ra !Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tình Đầu Gặp Nhau Quá Sớm hoặc Người Lạ Quen Mặt của cùng tác giả.
Lấy phải chồng vô tâm, phụ nữ sẽ luôn chất chứa những tủi hờn. Tuy nhiên, nếu không đủ tỉnh táo và chọn lựa cách sống, phụ nữ cũng dễ buông trôi cuộc sống của chính mình. Chìm đắm trong sự than trách số phận, ghen tị với hạnh phúc xung quanh, bất mãn với mọi thứ…Hậu quả là cả đời chìm trong đắng cay, đau khổ. Vậy, lấy phải chồng vô tâm, phụ nữ cần làm gì? Cùng Wiki Hạnh Phúc tâm sự nhé!Xem thêm >> Cách tăng hormone tình yêu Oxytocin>> Đàn bà càng giữ – đàn ông càng đi, Đàn bà càng phũ – đàn ông càng sợ mấtCần thừa nhận một điều, ông chồng nào cũng có mặt vô tâmTrước hết, hãy định hình lại nguồn gốc của hạnh phúc Từ mình và ở trong tâm mìnhPhản ứng với chồng vô tâm “Lấy độc trị độc”Có bao giờ bạn nghĩ, sự vô tâm của đàn ông xuất phát một phần chính từ sự cam chịu, nhẫn nại của bạn?1. Lấy phải chồng vô tâm, phụ nữ hãy sống một cách độc lập2. Lấy phải chồng vô tâm, phụ nữ hãy biết tự tạo niềm vui cho mình3. Hãy tận hưởng trọn vẹn cuộc sống của chính bạnĐôi lời kết về lấy chồng vô tâm“Vô tâm” là một từ ngữ được sử dụng nhiều, nhưng lại rất mơ hồ. Không có một danh sách liệt kê chính xác như thế nào là chồng vô khi, chỉ vì hờn trách và chưa thấu hiểu nhau mà phụ nữ gán cho đàn ông một “cái mác” như phần nhiều, người chồng vô tâm thường có những đặc điểm sau Thiếu sự quan tâm, chăm sóc, hờ hững có cũng như không, thiếu sự sẻ chia, không tinh tế, ích kỷ…Xem thêm ebook dành cho những cuộc hôn nhân đang bế tắc Đàn ông sao Hoả – Đàn bà sao Kim Tuy nhiên, cũng phải thừa nhận rằng, ông chồng nào dù nhiều dù ít cũng sẽ có 1 phần vô tâm. Thực tế là rất nhiều bà vợ phàn nàn về chồng mình như bài viết này, mình không muốn xoáy sâu vào sự vô tâm của các ông chồng nữa. Thay vì đó, mình muốn gợi ý những lựa chọn biết đâu sẽ vẽ ra những con đường thú vị cho hết, hãy định hình lại nguồn gốc của hạnh phúc Từ mình và ở trong tâm mìnhCó một thực tế đáng buồn là rất nhiều người sau khi kết hôn phó mặc vui buồn, tâm trạng cho chồng con. Dần dần, dẫn đến sự lệ thuộc cảm xúc. Vui buồn đều phụ thuộc vào từng câu chữ, cử chỉ của mọi người trong gia đình. Thật tệ khi để nó trở thành một “căn bệnh”.Đặc biệt, khi lấy phải ông chồng quá vô tâm, người phụ nữ ấy trở nên khổ sở, bất hạnh. Họ quên mất rằng, hạnh phúc từ tâm mình và phụ thuộc vào chính mình. Họ quên mất rằng, họ có quyền lựa chọn cách phản ứng trong cuộc sống. Bởi vậy, hãy biết tự tạo niềm vui cho mình. Hãy nhớ điều cực kỳ quan trọng này Hãy cứ toàn tâm toàn ý với gia đình, chăm sóc tổ ấm của mình. Song đừng để cuộc đời gói gọn trong hai chữ chồng con. Đừng giới hạn bản thân bởi gia đình. Thế giới ngoài kia còn quá nhiều điều để trải nghiệm và tận hưởng. Dù rằng, hôn nhân là khi hai người cùng xác định nắm tay nhau đi đến cuối cuộc đời, cùng nhau chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống. Thế nhưng, không nên vịn vào đó để giao phó trách nhiệm “Chồng phải làm mình hạnh phúc”. Bởi hạnh phúc nằm trong tay bạn, ở cách bạn sống. Phản ứng với chồng vô tâm “Lấy độc trị độc”Hãy nhớ rằng, đừng bao giờ khóc lóc, than vãn với một người đàn ông vô tâm. Và kỳ vọng rằng họ sẽ thay đổi. Với đàn ông vô tâm, điều này hoàn toàn vô tác dụng. Họ có thể xoa dịu bạn một chút. Nhưng lâu dần, anh ta sẽ trở nên khó chịu, coi thường. Thậm chí, anh ta thấy vợ mình thật phiền phức, đòi hỏi. Họ sẽ lảng tránh muốn rời khỏi nhà để tránh sự phiền toái đó. Điều này sẽ càng khiến những người phụ nữ cảm thấy đau khổ. Cặp đôi sẽ tiếp tục dày vò nhau không hồi như bạn từng chờ cho tới tận khuya khi chồng đi nhậu khuya không thấy về. Bạn ngồi bên mâm cơm canh nguội ngắt, chỉ để chờ chồng về cùng ăn. Bạn cố tỏ ra vui vẻ dù chồng đối xử như người dưng. Bạn tủi thân, hy sinh lo hết việc nhà, việc con cái và cả việc gia đình nhà chồng. Đôi khi bạn cũng tức giận, nhưng sau đó thì mọi chuyện vẫn y nguyên. Hãy thử tìm gốc rễ của vấn bao giờ bạn nghĩ, sự vô tâm của đàn ông xuất phát một phần chính từ sự cam chịu, nhẫn nại của bạn?Đàn ông vô tâm bởi họ cho rằng vợ mình sẽ vẫn luôn ở đó. Vợ mình sẽ lo lắng và làm tất cả vì gia đình, dù mình có làm bất cứ điều gì. Họ nghĩ rằng, bạn là một “hằng số”. Bạn không thể rời bỏ vì vậy, khi lấy phải chồng vô tâm, phụ nữ cần vô tâm, độc lập hơn gấp bội.1. Lấy phải chồng vô tâm, phụ nữ hãy sống một cách độc lậpĐừng bao giờ trông chờ vào sự sẻ chia của chồng. Sau đó lại buồn bã, thất vọng khi không có được nó. Trách cứ chồng vô sống kiêu hãnh như một bông hồng, tuyệt đẹp và gai lấy chồng giàu hay nghèo, phụ nữ cũng cần có sự nghiệp nhất định và độc lập về tài chính. Chịu trách nhiệm với chính cuộc đời dựa dẫm, trông chờ vào đồng tiền của chồng chính là một trong những nguyên nhân khiến người đàn ông coi thường, không quan tâm đến vợ. Họ cho rằng, đưa tiền đã là “làm tất cả” ra, sự độc lập, mạnh mẽ sẽ giúp bạn đứng vững trước mọi sóng gió cuộc đời. Ngay cả khi không có chồng bên cạnh. Hoặc sóng gió bất chợt ập tới. Hãy để cho mình một đường lui, đừng bao giờ tự đẩy mình vào thế “không còn con đường nào khác”.2. Lấy phải chồng vô tâm, phụ nữ hãy biết tự tạo niềm vui cho mìnhCó bao giờ bạn quên mất mục tiêu cuộc sống sau ngày lên xe hoa? Có bao giờ bạn để chồng, con chiếm trọn cuộc sống của mình?Nếu có, hãy nghiêm túc nhìn nhận lại. Có phải chính bạn đang để người khác quyết định hạnh phúc và cuộc sống của mình?Đừng bao giờ ngừng yêu thương bản thân. Hãy biết tận hưởng và trải nghiệm cuộc sống. Dù là gia đình hay công việc, cũng đừng bao giờ để chúng chiếm trọn vẹn cuộc sống của không về ăn cơm, hãy ăn cơm trước, hoặc có điều kiện thì dẫn các con ra ăn ngoài đổi gió một hôm. Chồng không giữ đúng hẹn, đừng buồn, thay vào đó rủ một vài người bạn đi chơi, mua người chồng có vô tâm thế nào, đó cũng không phải tận thế. Tận thế là khi bạn từ bỏ cuộc sống của mình. Hãy tìm cho mình một thú vui, một thứ chạm đến tâm hồn của bạn. Trồng cây, đọc sách, học và ứng dụng ngoại ngữ, nấu ăn, tập thể dục, yoga, viết Blog…Thậm chí, gần đây mình còn đi đánh bi a. Một trải nghiệm rất mới và hay ho. Miễn là chúng lành mạnh và tạo ra giá trị. Không nhất thiết là giá trị vật chất.3. Hãy tận hưởng trọn vẹn cuộc sống của chính bạnHãy vui với lựa chọn của mình. Hãy chăm sóc gia đình, con cái bằng chính tình yêu vô điều kiện. Hãy luôn yêu thương bản thân và lựa chọn tư duy tích cực. Thoát ra khỏi vùng an toàn, bạn chính là ngôi sao tỏa sáng nhất theo cách của vui với lựa chọn của mình!Chính sự tự chủ, độc lập này giúp bạn trở nên hứng thú với cuộc sống. Chính bạn đã trở nên thú vị hơn. Người chồng vô tâm ấy liệu có thể vô tâm nữa hay không? ^^Đôi lời kết về lấy chồng vô tâmMình tin rằng, người đọc bài viết “Lấy phải chồng vô tâm” này đa phần là phụ nữ. Mình mong rằng, bài viết đã thổi một làn gió mới vào tâm hồn bạn. Mong rằng, bạn hãy thôi những ngày tự đau khổ, tự dằn vặt. Dù lấy phải người chồng như thế nào, cũng đừng bao giờ trao cho họ quyền làm tổn thương bạn. Hãy chịu trách nhiệm với chính cuộc đời mình!Cầu chúc bình an và hạnh phúc sẽ đến với bạn và tất cả mọi người!Thân ái,Mình là Jenny từ thêm short hữu ích tại Channel Wiki Hạnh Phúc . Rất vui khi có duyên được trò chuyện cùng bạn!Ủng hộ mình để mình tiếp tục làm những nội dung như này nhé!Xem thêm >> 99% Chưa rõ những điều Phật dạy về tình yêu>> Top 6 cuốn sách hay dành cho phụ nữ quyến rũ
Nàng tỉnh dậy lần nữa, phải mất đến gần nửa khắc nàng mới chấp nhận được sự thật rằng mình chính là đã xuyên qua một nữ phụ thảm thương ! Ngẫm nghĩ hoài cũng chẳng nghĩ thêm được điều gì, ngẩn người mãi cũng chẳng thể là một cách hay. Nàng tạm gác suy nghĩ sang một bên, dù có thế nào thì nàng cũng phải lấp đầy cái bụng đã. Có thực mới vực được đạo luôn là chân lý. Dùng tinh thần lạc quan nhất có thể, nàng tự động viên mình. Dù thế nào, đã đến đây thì nhất định phải sống. Lão Thiên đã cho nàng nhập vào thân xác này thì nàng phải hảo hảo sống tốt. Nàng gom hết sức lực gọi " Người đâu..." Ngay lập tức Tam bước vào 'Tiểu thư cho gọi nô tì ?" "Ừ... Rột....." Nàng chưa kịp kêu đói thì bụng nàng đã biểu tình, thật là mất mặt quá. Mặt Tam lại tràn đầy ý cười, Tam cười tít cả mắt "Tiểu thư đói rồi phải không? Để nô tì đi chuẩn bị chút điểm tâm cho người, cả ngày nay người đã không ăn gì rồi.'' Nàng đánh giá nha hoàn này lại một lượt, có vẻ trước khi nàng xuyên tới đây thân chủ cũ đối xử rất không tệ với hạ nhân. Nên một chút sợ sệt đối với nàng cũng không có. Cũng tốt, nàng có thể sẽ có tâm phúc. Nàng chợt nhớ ra gì ''Khoan đã'' " Tiểu thư còn gì phân phó ạ?" Giọng nàng khô khốc 'Lấy cho ta một ly nước trước .' Nàng vừa đói vừa khát, thật là quá thảm. Uống nước xong nàng cảm thấy như được sống lại một kiếp. Đúng là con người sống không thể thiếu nước. Đồ ăn tới, nhìn bát cháo mà mặt nàng méo mó, không phải chứ? Thứ nàng ghét nhất chính là cháo. Nhìn thấy nàng nhăn mày, Tam lo lắng '' Tiểu thư người còn khó chịu ở đâu sao? Hay để nô tì gọi đại phu tới?'' Nàng lắc đầu, thôi được rồi, nàng cầm thìa lên, thật may nàng thuận tay trái, vai phải của nàng bị thương, dẫn đến tay phải rất khó dùng, dù thế nào cũng phải ăn để sống mà... Nàng chậm chạp nuốt từng miếng cháo một. Cháo ở đây được nấu cũng không tệ... Khó khăn lắm mới ăn xong, nàng uống nước tráng miệng rồi tiếp tục rơi vào trạng thái thẫn thờ. Nàng đã đến đây rồi, cơ hội trở về hình như là rất thấp, làm sao để sống một cách an toàn và xa lánh 'sự đời' đây ? Nàng nên tránh xa nam chính và nữ chính để có cuộc sống bình yên? Nhưng làm sao có thể? Nàng đang cuốn quýt lấy nam chính đột nhiên lại tỏ ra lạnh nhạt, không phải kì quái sao? Mà nữ chính luôn đối tốt với nàng . Nói tới đây rồi thì nên giới thiệu nữ chính một chút. Nữ chính tên Hề Như Tình, nàng ấy rất tốt với nữ phụ. Là tốt thật lòng không phải giả dối. Từng câu từng chữ trong 'Đào' đều là nữ chính thánh mẫu không thù hận hay ghét một ai cả... Nàng không tìm thấy dấu hiệu của một Bạch Liên Hoa ở Hề Như Tình. Trong nguyên tác, nàng ấy rất tốt, tốt đến mức làm người ta đau lòng, nàng lo cho nữ phụ từng chút. Mà nữ phụ không biết điều, nghĩ nàng ấy giả tạo muốn cướp Khang Kỳ nên dùng quyền lực tìm mọi cách để hại nàng ấy. Nữ phụ còn không biết rằng, nữ phụ không phải là con ruột của Hề gia, Khang Kỳ thậm chí còn không yêu nàng một chút nào. Người hắn yêu là Hề Như Tình, nhờ khẩn cầu cứu nàng của Hề Như Tình nên Khang Kỳ mới cứu vớt nữ phụ. Khang Kỳ lấy hôn ước giữa nữ phụ và hắn làm lá chắn để sau này cứu được cái mạng chó nhỏ nữ phụ. Mọi việc được ổn định, hắn hủy hôn ước với nữ phụ rồi lấy lý do " Dù gì thì Hề Như Quỳnh cũng từng là hôn thê của Khang vương gia, tuy không có tình nhưng cũng từng có nghĩa, lại có vương phi tương tâm địa thiện lương xin tha bổng, nếu mà xử chết sẽ ảnh hưởng đến danh dự của hắn và chọc tâm tình của vương phi tương lai không tốt, để cho nàng một con đường sống, coi như tạo phúc cho sau này." Tha cho nữ phụ một con đường sống, đem cho nữ phụ chút tiền của, để cho nữ phụ đi về quê sống cùng đồng ruộng. Cuộc sống tuy hơi vất vả nhưng có thể an nhàn và bảo toàn cho mạng sống. Ấy mà nữ phụ còn ngu ngốc, tự cho mình là đúng, không tin mình không phải là con ruột của Hề gia, nghĩ nữ chính hại mình, từ bé đã cướp hết tất cả của mình, tìm mọi thủ đoạn giết nữ chính ! Đã được nữ chính cho nhiều cơ hội sửa sai, thậm chí nữ chính còn từng quỳ xuống để xin cho tội ngu ngốc mà nữ phụ gây ra nhưng nữ phụ vẫn không hề chịu hối cải. Nghĩ đến đây nàng thở dài, nữ phụ cố chấp như vậy, chết cũng đáng lắm. Người người đều bất lực với nữ phụ, Khang Vương gia nhiều lần nổi lên sát ý với nữ phụ. Và cuối cùng nữ phụ bị ám toán bắt đi. Nghe được đầu đuôi câu chuyện mình không phải là con ruột của Hề gia, mình được đem đến Hề gia như thế nào, buộc phải chấp nhận sự thật. Sau đó bị giết thảm mà không ai thèm đến cứu ! Nhưng mà giờ nàng đã xuyên qua đây. Nàng sẽ không để những chuyện đó xảy ra. Nàng cần bảo vệ mạng sống của mình, sẽ cố không để thành một cái nữ phụ phiền phức, ngu xuẩn. Nàng sẽ tác thành cho nam chính và nữ chính hết sức có thể. Sau đó cố gắng nhờ cậy cái cây to lớn là nữ chính thỉnh cầu nam chính mau chóng cho mình một con đường. Rồi nàng sẽ kiếm tiền, sống an nhàn ẩn dật đến già. Nàng quyết tâm, vì mạng sống, nàng phải cố gắng! Nàng phải cố gắng rút ngắn thời gian. Tác thành cho nam chính và nữ chính mau chóng đến với nhau với hết sức của mình. Từ hôm nay nàng là Hề Như Quỳnh! Bắt đầu một cuộc sống mới tại một thời đại mới !
Truyện Nữ Phụ Không Vô Tâm của tác giả Mộc kể về một cô gái mồ côi bố mẹ, đơn độc từ nhỏ. Số phận đã bất hạnh, bất hạnh hơn nữa khi bị xuyên không. Lại còn bị xuyên vào nhân vật phụ ! Nàng đã xuyên qua đây, thì... nàng sẽ không để mình phải chết ! Tránh xa nam chính, chân chó ghép đôi, bảo toàn mạng sống !Một cô gái xuyên qua một cuốn truyện. Xuyên vào nhân vật phụ Hề Như Quỳnh. Nhân vật phụ chẳng ra sao, thân hình không những phát phì mà còn xấu tính, luôn tìm cách hãm hại nữ chính không màng hậu quả. Làm phật lòng tất cả mọi người. Để rồi chết không ai thương xót. Mọi điều nàng cần phải làm là hảo hảo sống tốt, không để bi kịch sảy ra !Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tình Đầu Gặp Nhau Quá Sớm hoặc Người Lạ Quen Mặt của cùng tác mời các bạn đọc tiếp!
Trải qua một giao thừa không có chút hương vị, Hề Như Quỳnh ăn qua loa chút thức ăn rồi nhanh chóng xin cáo lui, bóng lưng nàng đi như đang chạy trốn, phảng phất đầy sự cô liêu, đơn độc. Nàng cần có không gian riêng để sắp xếp lại mớ hỗn độn trong lòng, có lẽ trái tim nàng đã thích ứng được với những lần bị dày xéo nên đã tĩnh lặng lại rất nhanh, tĩnh lặng như nước, tĩnh lặng tới mức một cơn sóng nhỏ cũng không gợn, ngoại trừ biểu cảm có chút cứng ngắc, thì cái gì nàng cũng không có, một giọt nước mắt cũng không rơi. Bây giờ nàng không muốn nhìn vẻ mặt của Khang vương, cũng chẳng muốn để ý tới hắn, càng không muốn nhìn sự vui vẻ của Hề Như Tình, lúc này đây, nàng chỉ muốn ở một mình. Tam đứng đằng sau Hề Như Quỳnh cũng một mực yên lặng, thấy tiểu thư của mình bình tĩnh không gợn sóng, chỉ một mực ngẩn người ngắm chiếc túi hương... "Tiểu thư..." Tam khẽ gọi "Ừ?" Nàng kẽ giật mình. "Người đừng đau buồn quá." Tam nhỏ giọng. Hề Như Quỳnh bật cười nhợt nhạt "Ta nào có đau buồn? Đây là chuyện vui của tỷ tỷ, hai người họ vốn trời sinh một cặp, ta nên vui mừng cho họ mới đúng." Nàng thực sự nên vui vì thánh chỉ ban hôn chính là nhát dao chí mạng, cắt đứt hết sạch ảo vọng tình cảm của của nàng dành cho hắn, kéo nàng về để đối mặt thực tế, nàng chỉ là một nữ phụ không hơn. Cố gắng thay đổi cốt truyện, cũng chỉ là khiến mọi người không chán ghét nàng, để nàng có thể bảo vệ mạng sống. Còn về tình yêu với nam chính, thì nó đang nhắc nhở nàng đừng có mơ tưởng hão huyền. Muốn nghĩ tới chuyện chung chồng sao? Nàng không có khả năng chung chồng, Khang Kỳ cũng đã được định sẵn đời này độc sủng Hề Như Tình. Nàng chỉ ở bên ngoài lề, khiến hắn cảm thấy không còn chán ghét nàng cũng là đã là chuyện đáng mừng rồi, đúng rồi, nàng cũng đạt được nguyện vọng ban đầu rồi, sau này có thể sống tốt, mạng sống được bảo toàn, cũng đã tìm được ca ca, nàng bây giờ còn có thể tích cóp chút khoản tiền để làm ăn buôn bán nữa, nàng còn muốn tham lam thêm cái gì nữa? Nàng nên biết thỏa mãn, nên vui mới đúng. Đau lòng là không nên, nàng giờ đây cũng chẳng đủ sức để mà đau lòng. "Em khóc cái gì?" Nàng thấy Tam khóc. "Tiểu thư...." Tam sụt sịt "Năm mới đấy, khóc là xui xẻo cả năm đó, em nín nhanh đi." Nàng rốt cục cũng đặt chiếc túi hương xuống, lấy khăn tay ra bình tĩnh lau nước mắt cho Tam. Cuối cùng Tam cũng chịu nín khóc, nàng liền bảo Tam đi nghỉ ngơi sớm. Nàng cũng rửa mặt, lên giường nhắm mắt lại. Nàng khó khăn chìm vào giấc ngủ. "Tiểu thư, Khang vương gia muốn gặp người." Tam lay nàng thức dậy từ giấc mộng. "Ừm." Nàng từ từ ngồi dậy "Bảo hắn chờ ta sửa soạn lại một chút" Chải xong lọn tóc cuối cùng, nàng đặt lược xuống mặt bàn, thở dài bước ra gặp hắn. "Tham kiến Khang vương gia." Nàng quy củ hành lễ. Thấy nàng khách sáo xa cách, hắn hơi sững lại, nhưng rất nhanh đã lấy lại vẻ bình thản lạnh nhạt như thường ngày. "Thương thế của ngươi đã bình phục hẳn chưa?" "Đa tạ vương gia quan tâm, thương thế của tiểu nữ đã không còn vấn đề gì." "Vậy...." Hắn còn chưa kịp nói hết câu, nàng đã lên tiếng trước. "Vương gia tới đây có chuyện gì không?" "Không. Ta chỉ tới thông báo cho ngươi một tiếng, lát nữa Mộ Thừa Hoan sẽ tới thăm ngươi." "Vâng, tiểu nữ đã biết." Nghe ca ca tới tâm trạng nặng nề của nàng mới thả lỏng được hơn một chút, nàng cụp mắt xuống, chung thủy vẫn không nhìn thẳng vào hắn. "Không có việc gì nữa. Ta đi đây." Khang vương phất tay áo xoay người rời đi. "Vương gia chậm đã..." Hề Như Quỳnh đột ngột lên tiếng. Nghe thấy nàng gọi, hắn dừng bước chân lại "Có chuyện gì?" "Tiểu nữ muốn mạo phạm hỏi, vương gia người, đã từng có tình cảm với tiểu nữ hay không?" Nàng cắn môi hỏi. Hắn sững lại, im lặng một hồi "Chưa từng." Cuối cùng hắn cũng lên tiếng, vẫn là câu trả lời làm chói tai nàng. "Một chút cũng không có sao?" "Một chút cũng không." Hắn vẫn đứng đó, chỉ cho nàng thấy được bóng lưng lạnh lùng của hắn. "Vậy... tiểu nữ đã không còn câu hỏi nào khác, không dám chậm trễ việc của vương gia, cung tiễn ngài." Nàng mỉm cười tự giễu, từ trước đến giờ, hóa ra nàng như một con hề độc diễn vở kịch tình yêu mình tự nghĩ ra. "Tam, ta đói rồi." Nàng bình thản gọi Tam. "Nô tì đem điểm tâm lên cho tiểu thư ngay đây." Ngồi trước một bàn điểm tâm phong phú, nhưng có một mình nàng ngồi, nàng cảm thấy tâm tình của mình đã hoàn toàn trở lên lạnh lẽo. "Tam, em lại đây." "Vâng" Tam tới gần nàng. Nàng lấy ra một hồng bao, mỉm cười đưa cho Tam "Đây là lì xì cho em, chúc em năm mới ngày càng xinh đẹp, gặp nhiều may mắn" "Tiểu thư, nô tì không dám nhận đâu." Tam vội vàng đẩy lại. "Chỉ là chút may mắn cho năm mới thôi mà, ta bảo em nhận là em phải nhận, nhanh, ngồi xuống đây ăn với ta." " Tiểu thư, nào có chuyện nha hoàn có thể ngồi chung mâm với chủ tử ! " Tam lại lắc đầu nguầy nguậy. "Ngồi xuống đi, ta từ lâu đã coi em như tỉ muội trong nhà, ăn cùng ta cho vui." Nàng đứng lên kéo Tam tới ghế, nhấn Tam ngồi xuống, đưa bát đũa cho Tam. "Tiểu thư...." Tam cảm động len lén lau nước mắt. "Ôi con người này, em làm bằng nước hay sao? nín mau đi, mới sáng sớm năm mới đã khóc tới muốn lụt rồi!" nàng mỉm cười gắp thức ăn cho Tam "Món này ngon lắm, em ăn đi" Chứ như vậy chủ tớ hai người đã ăn xong điểm tâm qua buổi sáng năm mới đầu tiên trong năm. Hề Như Quỳnh chăm chú châm trà, cố gắng không nghĩ tới chuyện của Khang Kỳ. Nàng tự lẩm bẩm, lá trà trong vương phủ lúc nào cũng là lá trà thượng hạng, cả đời nàng đây là lần đầu tiên được uống một chén trà tuyệt như thế. "Tiểu thư, có người xưng tên là Mộ Thừa Hoan muốn gặp người" Tam vào thông báo cho nàng. "Mau để người vào!" Nàng vội vàng đứng dậy tiếp đón người. "Như Quỳnh" Mộ Thừa Hoan mau tiến lại không cho nàng cúi chào. "Ca ca, cuối cùng huynh cũng tới" Giọng nói Hề Như Quỳnh nghèn nghẹn, có chút trách móc. Không hiểu tại sao, cứ đối mặt với ca ca thì mọi uất ức, ủy khuất trong lòng nàng đều muốn tràn hết ra, người đứng trước mặt nàng đây là người thân ruột thịt duy nhất của nàng ở thế giới này. Mộ Thừa Hoan lấy ra một chiếc vòng phỉ thúy đỏ, cười tủm tỉm nói với nàng. "Ca ca đã biết lỗi, ca ca nghèo không có hồng bao cho muội, nhưng thay bằng chiếc vòng này được không? Hôm đó chữa bệnh, thấy hợp với muội, ta tiện tay thu chiếc vòng này từ chỗ tên Hoàng đế kia về." "Hả..." Nàng nhận lấy chiếc vòng, trong lòng thầm cả kinh, nghèo? Ca ca nàng thật sự nghèo sao?Hôm trước gặp Khang vương liền đòi Băng Sâm ngàn năm, hôm nay là chiếc vòng phỉ thúy này nhìn qua là biết vô cùng quý giá 'cướp' từ chỗ hoàng đế, chiếc vòng này bán đi có khi có thể mua được mấy căn nhà... Thấy nàng hơi ngần ngại, hắn liền nói "Nếu muội không thích thì hôm khác ta liền đưa cho muội chiếc khác được không ?" Đối với muội muội ruột thịt mà hắn ngày đêm mong đợi có thể tìm lại, rốt cục cũng có thể hội ngộ, hắn hận không thể đưa hết những thứ tốt đẹp mà hắn có cho nàng, đôi mắt của nàng rất giống mẫu thân, khiến hắn càng yêu thương tiểu muội muội của mình. Hắn cần phải chăm lo, bù đắp cho nàng cả phần tình cảm phụ mẫu đã mất. "Không, không, muội thích lắm, ca ca đưa cái gì muội cũng đều thích!" "Ca ca đã ăn điểm tâm chưa?" Nàng sực nhớ ra điều gì đó. "A, ta đã ăn rồi, bây giờ muốn cùng muội thưởng trà, trà muội pha đây phải không? Để ta thử tay nghề của muội nào!" Trong ngữ điệu của hắn tràn đầy sự sủng nịch. "Vậy thì hãy mau ngồi xuống, muội không chỉ biết châm trà đâu, còn biết nấu món ngon nữa, nếu huynh muốn, muội còn có thể nấu cho huynh thưởng thức đầy một bàn thức ăn nữa cơ! " Giọng điệu nàng đầy dí dỏm, cùng Mộ Thừa Hoan ngồi xuống, mỗi người một bên, nàng rót ra hai chén trà, Mộ Thừa Hoan vừa nhấm nháp trà vừa cười nói "Rất mong chờ được thưởng thức thử tay nghề của muội! " "Ca ca có thể kể cho muội chút chuyện cũ về cha mẹ được không?" Nàng hỏi. "Phụ thân rất giỏi săn bắn, mẫu thân cũng nấu ăn rất ngon. Lúc cha mẹ còn sống, lúc đó đang hoài thai muội, từng có nói với ta, khi nào đứa nhỏ sinh ra, nếu là nữ hài sẽ được tên là Mộ Liên Bảo, lúc đó ta rất yêu thích cái tên này, vô cùng mong chờ ngày huynh muội của ta được sinh ra, nếu là một tiểu muội muội, thì muội muội thân sinh của ta là sẽ một đóa hoa sen xinh đẹp đầy quý giá, kiêu hãnh, sẽ được lớn lên trong ngập tràn sự chăm sóc và yêu thương, ta không ngờ rằng thế sự vô thường, lại đẩy gia đình chúng ta vào hoàn cảnh phải chia tách, nếu lúc đó ta lớn hơn một chút... thì đã không phải...." "Ca ca, nếu là chuyện cũ đau lòng thì muội lại chẳng muốn nghe đâu! Đầu năm mà, chẳng phải nên kể chút chuyện vui hay sao?" Nàng mỉm cười, chớp chớp mắt, cắt đứt dòng hồi tưởng đau buồn trong ký ức của Mộ Thừa Hoan, nghĩ tới tên Mộ Liên Bảo - cái tên suýt thuộc về nàng này thực hay, nàng rất thích. "Phải rồi, thời gian muội sống ở Hề gia có phải chịu ủy khuất nào không?" Mộ Thừa Hoan hỏi. "Không có, muội được đối xử rất tốt, một chút ủy khuất cũng không có." Nàng mỉm cười, né tránh ánh mắt của ca ca mình, hai tai dần đỏ lên. "Muội nói dối, nếu được đối xử tốt, thì sao muội lại lưu lạc tới thế này? Có nhà mà không dám về !?" Mộ Thừa Hoan bắt được nhược điểm của Hề Như Quỳnh, khi nói dối tai sẽ đỏ lên, y hệt mẫu thân của hai người, khoảnh khắc mới tỉnh lại khi trải qua thập tử nhất sinh kia của nàng, nàng đã ở trong lòng hắn khóc tới mức tê tâm liệt phế muốn chết đi, vậy mà còn dám bảo không phải chịu ủy khuất, sống tốt, nào có tiểu thư khuya các năm ngón tay không chạm nước nào có thể tinh thông trù nghệ? Hắn liền truy hỏi. "Thật sự thì ở đó, lão phu thân đối xử với muội rất tốt, đối đã như con cháu ruột thịt ở trong nhà, muội lúc đó còn nhỏ tuổi nghịch ngợm, bị phạt tới một nơi có thể tu sửa tính nết, huynh xem từ khi tới đó xong, chẳng phải muội đã học được rất nhiều kỹ năng hay sao? Chẳng qua gần đây sự việc muội không phải con ruột của Hề gia đã bị vỡ lở, cũng có một số chuyện không mong muốn xảy ra,muội phải đi tới ngoại thành lánh tạm một thời gian, mà chuyện không hay thì cũng là quá khứ rồi, muội cũng không muốn nói tới nữa. Nhưng từ nhỏ ở đó muội có ăn có mặc, cũng không thiếu muội một miếng cơm nào. Muội nói thật đấy! Thật mà, huynh nhìn xem, muội bây giờ vẫn còn hoạt bát lắm, còn có thể đứng trước mặt huynh nhảy múa nữa cơ. " Hề Như Quỳnh chớp chớp mắt, nói. Mộ Thừa Hoan thấy tai của Hề Như Quỳnh vẫn còn hơi hồng, hắn biết nàng vẫn giấu giếm hắn chuyện gì đó, nhưng nếu nàng không muốn nhắc tới, thì bỏ qua đi, hắn chua xót, thở dài đưa tay xoa đầu Hề Như Quỳnh "Muội muội của ta, muội đã chịu ủy khuất rồi. Có ca ca ở đây, sau này sẽ không ai có thể khiến muội phải chịu ủy khuất nữa." Lòng nàng từng cứng như đá, nhưng khi nghe được câu nói của ca ca, nước mắt liền không nhịn được chảy xuống. "Muội không có ủy khuất đâu, gặp được lại ca ca, thật tốt quá..." Nàng vừa khóc vừa cười, thật tốt quá, nàng có người thân ruột thịt, tình thân thật sự khiến nàng cảm thấy ấm áp trong lòng. "Ca ca, khi nào huynh dẫn muội rời đi?, muội ở đây không tiện..." Hề Như Quỳnh hỏi. "A, huynh cũng đang muốn tới đón muộn đi. Vậy muội muốn khi xuất phát đây? Huynh đã mua một căn nhà ở gần đây, tuy hơi nhỏ, nhưng huynh sẽ cố gắng để chuyển sang căn nhà lớn hơn." Hắn đã đề nghị với Khang vương rằng sẽ tới đón muội muội của mình đi. Nữ chưa gả đã tới ở nhà một nam nhân xa lạ, không thể để muội muội của mình tổn hại danh tiếng. " Trong hôm nay được không?" Nàng dè dặt hỏi. "Được." "Muội chuẩn bị đồ đạc đi, tới chiều ta liền tới đón muội!" "Không cần đâu! Huynh ở đây chờ một lát muội liền có thể đi luôn, đồ đạc của muội ở đây không nhiều." "Vậy huynh ra ngoài chờ muội thu dọn." Mộ Thừa Hoan đứng lên. Nàng liền nhanh chóng đứng lên, dặn dò Tam thu dọn đồ đạc, nàng chỉ gói ghém theo một vài bộ y phục cũ lúc trước mang đến, y phục Khang vương đưa đến cho một bộ cũng không đem theo. Nàng đi tới bên lò than sưởi, ném chiếc túi hương vào đó, nhìn lửa đang chiếm lấy dần chiếc túi hương nàng kỳ công thức khuya để thêu, cũng như đốt hết hy vọng tình cảm nàng dành cho Khang vương. Nàng ngoảnh đi, đi thẳng, cầm hành lý ít ỏi trên tay, nàng chỉ đem đi thứ gì thuộc về nàng, bao gồm cả trái tim. Khang Kỳ từ hoàng cung trở về như một thói quen tản bộ tới nơi của Hề Như Quỳnh ở trong phủ, nhìn về phía căn phòng quen thuộc, không ngoài ý muốn, bên trong không thắp đèn. Hắn đè nén, cuối cùng cũng vẫn không kìm được mà mở cửa bước vào trong, căn phòng lạnh ngắt, đảo mắt tìm kiếm xung quanh, không có một bóng người... Hắn thắp đèn, đi quanh trong căn phòng một vòng, cuối cùng là dừng chân bên chỗ chậu than sưởi đã tàn từ lâu, hắn thấy một phần miếng vải vẫn chưa cháy hết, tò mò liền cầm lên xem, phần chữ cũng đã bị đốt tới, nhưng vẫn có thể đọc được Căng mắt ra để đọc dòng chữ được thêu trên vải chưa cháy hết kia, hắn nắm chặt nó trong tay... ****************************Như đã hứa, không có ngược Tiểu Quỳnh của các nàng nữa. Ta đọc đi đọc lại từng cmt của các nàng, có cả những góp ý và tin nhắn của các nàng từ đầu cho đến nay, ta rất cảm động ing~, ta cảm ơn rất nhiều vì các nàng đã kiên nhẫn theo ta mấy năm một cách âm thầm hoặc đã comment và bình chọn để cho ta biết đến sự có mặt của các nàng. Đó chính là động lực to lớn nhất cho ta đặt bút viết đây ta chỉ muốn nói rằng TA YÊU CÁC NÀNG LẮM ❤
nữ phụ không vô tâm