nữ phụ đam mỹ xoay người ký
🇯🇵🇯🇵🇯🇵CHUYÊN VIÊN ĐO THỊ LỰC & ĐẠI DIỆN BÁN HÀNG Công ty 100% vốn đầu tư Nhật Bản tại toà nhà International Plaza, số 343 Phạm Ngũ Lão, Quận 1, TP HCM - Giới tính: Nam / Nữ, dưới 30 tuổi - Tốt nghiệp Đại học Y dược hoặc Đại học Phạm Ngọc Thạch chuyên ngành khúc xạ - Ưu tiên Tiếng Anh giao tiếp
Thân thế nghịch thiên, hào quang của nữ chính phản diện(P/s: Văn án lừa người, nữ chính không yêu ai đâu đọc truyện [đn Naruto] Tôi mệt rồi, Đừng Gọi Tôi Nữa!!! được đăng bởi LachCach3769
Nhãn hàng Sữa MEJI cần tuyển gấp 🌻 39 Nhân viên NC bán hàng sữa trẻ em kênh shop FULLTIME và PART TIME 🌎 Địa điểm làm viêc: Các quận HCM => Ưu tiên: Quận 1,3,4,5,6,7,8,10,11, Tân Bình, Tân Phú, Nhà Bè. 🌻 NC fulltime: LCB + PC 5.5OO.OOO vnd Thưởng KPI Tháng 2.OOO.OOO vnd + Thưởng quý 2.OOO.OOOvnd + Thưởng năm 4.OOO.OOO + Thưởng
[TP HCM] CÔNG TY TNHH DỊCH VỤ KỸ THUẬT NGÔ PHAN CẦN TUYỂN NHÂN VIÊN KINH DOANH * Địa điểm làm việc: 144 Nguyễn Ngọc Nhựt, phường Tân Quý, quận Tân Phú, TP HCM ️Mô tả công việc: - Tìm hiểu, nghiên cứu về các sản phẩm của công ty để giới thiệu, tư vấn và giải đáp thắc mắc cho khách hàng.
Truyện audio ngôn tình full: Mạt Thế Trọng Sinh Nữ Phụ Xoay Người. Tác giả: Niên Hoa. Thể Loại: Trọng sinh, tùy thân không gian, nữ phụ Đam Mỹ; Đấu Khí Thần Cấp Mau Xuyên Bệnh Kiều Ký Chủ Cầu Nhẹ Sủng. 01/10/2022. 0. Tìm kiếm cho:
materi pkn kelas 12 semester 1 pdf. Vừa không mấy thân thiện dùng răng nhai nhai con tôm chiên nóng giòn, ta rất không vui nhìn kẻ đang từ tốn ăn cơm chung trước mặt. Chắc ai cũng không ngờ được, vị đại gia mỹ nam ngọc thụ lâm phong, tuấn mỹ bức người, khí chất trác tuyệt đang nhàn nhã ăn cơm này đây, lại là một tên tiểu thụ. Không! Điều quan trọng ở đây không phải là vì hắn là một tên tiểu thụ. Đã nằm dưới cũng thôi, nhưng hắn cư nhiên lại là một tên thụ ngược văn. Các ngươi hiểu rồi đấy, nằm dưới cộng ngược văn, kết quả cho ra không phải dầu ăn ngập tràn thì cũng là cúc hoa tan nát. Sao? Tại sao ta biết ấy à? Càng nghĩ càng buồn, càng nghĩ càng đau ta - không may xuyên sách. Mà đối tượng mà ta xuyên qua lại là một quyển đam mỹ ngược văn sắc tình. Không những xuyên qua tiểu thuyết đam mỹ sắc tình, ta còn xuyên thành một nữ phụ. Ta chỉ nhớ, lúc đó đã tắt đèn đi ngủ, mở mắt ra bỗng thấy mình lạc vào một không gian huyền bí, cái loại huyền bí này rất khó miêu tả, giống như là phông nền quảng cáo băng vệ sinh ban đêm vậy. Chưa hết, chưa kịp để ta tỉnh táo lại, một giọng nói trầm thấp vang vọng trong toàn không gian kì ảo, vây quanh ta khiến cho ta cảm giác như bản thân là tâm điểm. Giọng nói thâm trầm hữu lực, khàn khàn uy nghiêm"Chúc mừng bạn đã giành được cơ hội xuyên sách thứ 11 trong năm!"Ta "..."Sau một hồi lâu bị dọa cho ngớ người, ta rốt cục vỗ trán "Ác mộng hôm nay chất lượng tốt thật!"Giọng nói huyền bí trầm thấp "..."Vừa dứt lời, một luồng sét từ trên không giáng thẳng xuống người ta, đánh cho ta ngoài khét trong sống, lông tóc dựng đứng, tay chân rất có phong thái của bệnh động kinh giật giật điên cuồng. Bị sét đánh xong, ta cảm thấy toàn thân bỏng rát, đau đớn rã rời, nhưng mà không chết. Ta chép miệng "Ác mộng ngày càng được cải tiến, nếu không phải ta còn sống thì tuyệt đối sẽ tin đây là hiện thực."Giọng nói huyền bí trầm thấp có vẻ tức giận "Mẹ nó! Có tin ta đánh chết ngươi luôn không?!"Ta lúc này mới bị dọa cho giật thót, nghiêm túc cẩn thận nhìn quanh một lượt, tự nhẩm trong đầu "chỉ là ác mộng" liên tiếp mười lần, sau đó mới lên tiếng hỏi cái vị huyền bí kia"À, khụ khụ, cho hỏi...ngươi là ai thế? Với lại...đây là đâu?"Giọng nói huyền bí trầm thấp rất không kiên nhẫn "Ta là NPC cao nhất trong thế giới tiểu thuyết. Còn về đây là đâu..."Hắn tiếp tục "Đây là trong bụng ta!"Ta lần này bị kinh sợ thật rồi! Cái gì mà NPC cao nhất? Thế giới tiểu thuyết? Cái gì mà đây là ở trong bụng "ta"? Đây là ác mộng loại mới sao? Này, nghĩ đến ngươi ở trong ruột phèo thận gan nói chuyện phiếm với người ta, cảm giác của ngươi thế nào? Còn tên NPC kia, nói chuyện với kí sinh là ta đây, không phải não hắn dùng để trồng hoa nuôi gà chứ? Ta cố trấn tĩnh lại, hỏi hắn "Vậy, ngài NPC này, tại sao ta lại ở đây?"NPC lập tức nói luôn, rất nóng vội rất không kiên nhẫn "Không phải ta đã nói rồi sao? Ngươi là trường hợp thứ 11 được đặc quyền xuyên sách trong năm còn gì?"Ta uất nghẹn! Ta luôn đọc truyện vô cùng có đạo đức, luôn không chê bai tác giả tác phẩm, vì cái củ cải gì mà bị ném qua? Khi ta đem vấn đề này hỏi lại NPC, tên kia chỉ vặn ngược lại ta "Không phải ngươi có sở thích bẻ thẳng các đồ vật bị cong sao?"Ta ngớ người. Đúng thế, ta từng có bệnh ám ảnh cưỡng chế với các vật cong cong, luôn có một xúc cảm cuộn trào muốn bẻ chúng thẳng lại. Ví dụ như, khi thấy cái thìa bị cong, ta bẻ thẳng lại. Anh trai ta nằm ngủ cong người, ta xếp thẳng lại. Ta không bao giờ đi cầu cong, ta luôn chọn cầu thẳng. Khi thấy cổng hay mái vòm, ta đều có cảm giác muốn đập đi xây lại. Lúc ngực ta mới phát triển, ta dùng sức ép nó phẳng lại rồi nhập viện. Đầu gối...có thể cho là ngoại lệ sau vài lần gãy chân. Vì vậy, gia đình ta luôn để ý không cho ta đến quá gần những chị gái có ngực trên cỡ B, phụ nữ có thai và đang cho con bú, mông người lạ...vân vân và mây mây. Vấn đề là, đó là căn bệnh ta đã từng bị. Đã từng thôi! Tuy bây giờ còn để lại chút di chứng, ta hiện tại chỉ thích bẻ thẳng đồ ăn có dáng cong cong như chuối, tôm,...và vài thứ mềm mềm nhỏ nhỏ, đâu được phong quang muốn đập cả cây cầu như xưa những điều này liên quan gì đến việc ta xuyên sách? Thấy mặt ta nghệch ra, NPC rất kiên nhẫn hỏi tiếp "Ngươi có biết quyển tiểu thuyết "Vì quân tranh thiên hạ" hay không?"Ta "Đó không phải là quyển đam mỹ sắc tình mới nổi gần đây sao?"Đây là quyển truyện nam x nam mà đám bạn hủ nữ của ta tung hô rất nhiều gần đây. NPC "Đúng rồi! NPC truyện "Vì quân tranh thiên hạ" đó bất bình vì thụ trong truyện bị ngược quá thương tâm, bị tra công của mình ngược máu chó vô lí, vậy nên đã cáo trạng với ta."Ta "Vậy thì liên quan gì đến ta?"NPC im lặng một chút, sau đó trầm trầm nói tiếp "Bởi vì tên thụ kia có số nếu yêu nam nhân sẽ bị cho lên bờ xuống ruộng, vì vậy hắn nhờ ta chọn lấy một kẻ giúp tên thụ kia từ cong thành thẳng, yêu lại nữ nhân, vì hắn ngược đãi lại tra công. Ta ngàn tuyển vạn tuyển, tuyển trúng ngươi.""..."Ta mới không muốn vinh hạnh bị ngươi nghìn tuyển vạn tuyển tuyển trúng! Khẽ nuốt một ngụm nước bọt, véo mình một cái, nhất thời cảm thấy đây là hiện thực rồi, vì vậy khóc không ra nước mắt "Nhưng mà ta chỉ bẻ vật chất, không bẻ tâm hồn! Hơn nữa, ta bị lụt nghề từ rất lâu rồi.""Kệ đi, có kinh nghiệm là được. Ngươi cứ coi như là đang chơi lên level đi!""Nhưng ta còn chưa đọc qua truyện đâu!"Ta phẫn nộ trừng mắt. Không phải trong nữ phụ văn vẫn thường được ăn gian biết trước cốt truyện sao? Mẹ nó, sao ta ngay cả đặc quyền này cũng không được hưởng vậy? Trước mắt bỗng nhiên yên tĩnh hẳn lại. Giữa lúc ta đang đắc ý vì nghĩ đã khiến tên NPC kia khó xử, bỗng nhiên đầu ta như bị ai đó đánh mạnh vào, đau đớn đến muốn nứt ra. Giữa cơn đau đó dần lướt qua những hình ảnh và chữ viết mơ hồ, dần dần trở nên rõ ràng hơn. Chưa kịp kêu đau, một tràng thông tin lại đổ xô vào não ta. Này này, NPC ngươi là đang S tinh thần ta đó!Thông tinTên truyện Vì quân tranh thiên loại Đam mỹ, cao H, lãnh khốc ôn nhu tà mị tướng quân công x đơn thuần bá đạo ngạo kiều hoàng tử thụ, 1x1, công thâm tình, ngược tâm ngược thân, cung đấu, triều khi nhận hết combo bao gồm cả thông tin và hình ảnh, ta suýt trào ra một búng máu họng."Máu chó cũng đủ để mở bãi biển rồi!" Cái này gọi là anh càng đánh em càng yêu trong truyền thuyết sao?!Cụ thể, đây là một câu chuyện xưa kể về mối tình đoạn tụ giữa chiến thần tướng quân và Hoàng tử đơn thuần. Hoàng tử là người động tâm trước, vì vậy mới bị tướng quân kia ghê tởm ngược lên ngược xuống, ngược đến ói cơm mới bắt được trái tim tướng quân. Cứ nghĩ sau tất cả, mọi chuyện đã viên mãn, không ngờ tướng quân này lại đi cướp ngôi, gϊếŧ cả hoàng tộc ngoại trừ vị Hoàng tử này, sau đó lại tiếp tục quá trình ngược SM, bắt nhốt, xích chân, cưỡиɠ ɦϊếp,...tóm lại là ngược đến máu chó cũng phải hóa thành hình người mà quỳ lạy. Cuối cùng, vị Hoàng tử phẫn uất đã đủ, kết thúc là hắn cho tên tướng quân kia một đao rồi tự sát chết nếu như ngươi có thể coi một tên mặt liệt với cử chỉ "ôn nhu" như bẻ tay thụ răng rắc như bẻ cành cây để "cảnh cáo" lúc ghen tuông, tát thụ bôm bốp để đính chính chủ quyền là lãnh khốc ôn nhu, một tên bi lụy vì tình, yêu M là đơn thuần bá đạo ngạo kiều, một kẻ khốn nạn phóng khoáng cầm dưa đâm khắp thiên hạ lúc đã xác định người trong lòng, lấy lí do "quyết tuyệt để từ bỏ", "ghen tuông mù quáng", "hận thụ" là 1x1, là công thâm tình, tình tiết đánh đập, giường chiếu SM, máu chó mắt mù các kiểu là ngược tâm ngược thân, vài lời nói mang "giọng điệu sắc bén" và mấy cái nhếch mép mà người ta gọi là "thâm trầm", bảy câu văn có đến sáu câu rưỡi miêu tả nhan sắc nhân vật chính, nửa câu còn lại miêu tả cảnh "hot" của họ được gọi là cung đấu, triều đấu...Xin chúc mừng, đây là một cái hố tốt để nhảy, dịch vụ tang lễ và bia mộ cũng luôn đầy đủ sẵn phẫn uất run rẩy mở miệng "Rốt cuộc ta đã tạo nghiệt gì?!"NPC im lặng nãy giờ bỗng rất thâm thúy đáp lời ta "Đúng là đã từng tạo nghiệt rất nặng!"Ta trợn mắt, chưa kịp phản bác đã nghe hắn nói tiếp "Tháng trước ngưoi để cán chủi ngã xuống chắn ngang đường đi của một đàn kiến, bọn chúng nhất thời không tìm được đường về tổ nên mùa đông đã chết đói cả."Ta hộc máu! Ta...ta...ta còn không biết ta đã làm vậy lúc nào! Với lại, đây là ngộ sát! Là ngộ sát đó! Như đọc được suy nghĩ của ta, kẻ kia rất không khách khí "A di đà phật! Đừng tưởng chỉ gϊếŧ người mới là tạo nghiệt. Mạng nào cũng là mạng, huống hồ sát nhân tàn ác nhất cũng chỉ gϊếŧ mấy chục mạng, ngươi đã hại chết hàng ngàn vạn sinh linh đấy, nghiệp chướng đầy mình."Ta "..."NPC nói tiếp "Mấy ngàn con kiến chết đi xuống âm giới cáo tội ngươi, cũng may lúc đó ta đi qua, cầu xin cho ngươi một mạng với một điều kiện."Ta cảm thấy rất không ổn, chợt nghe tiếp hắn nói chuyện "Đó là ngươi xuyên vào tiểu thuyết đam mỹ kia, trong năm năm không bẻ kẻ đó thẳng lại sẽ trực tiếp bắt hồn ngươi xuống địa phủ, nếu không ngược tra công sẽ giảm xuống còn hai năm, và trong tình huống đó ngươi sẽ trở thành đối tượng bị ngược."Ta 囧?!Đây là âm mưu đi chứ cơ hội cái quái gì! NPC mấy năm gần đây đều vô duyên như vậy hết sao? Rảnh rỗi cảm thương cho nhân vật trong tiểu thuyết rồi bắt người từ thế giới thực đánh cược cả mạng sống để giúp một nhân vật ảo sống tốt hơn? Lại còn muốn ta ngược đãi một kẻ nguy hiểm thích S như tra công tướng quân? Ta nhất định trở thành loài người đầu tiên tuẫn táng cho kiến!"Còn nữa, nếu như tên thụ có mệnh hệ gì trong quá trình bẻ thẳng, ngươi cũng sẽ chết! Nếu tên thụ bị nam nhân hôn, cả người ngươi sẽ đau đớn như bị hàng ngàn con kiến gặm nhấm. Nếu tên thụ lên giường với nam nhân hay bị nam nhân cưỡиɠ ɦϊếp, vậy thì không cần thương lượng gì nữa, ngươi chết đi là được!" NPC lương thiện bổ sung. Ta 囧?! NPC mấy năm nay đều vô nhân tính như vậy sao? Vô lí quá vậy? Hoang đường quá vậy?! Chưa kịp kêu khóc từ chối, ta đã thấy dưới chân ta như nứt ra, sau đó vỡ nát, ta theo đó rơi xuống. Trước lúc rơi còn nghe thấy tiếng NPC vang vọng"Vì vậy, mời ngươi cút vào tiểu thuyết!"Ta phẫn nộ, có cần phải lịch sự một cách cục súc như vậy không? Chợt nhớ ra cái gì đó, ta tái mặt, hét lớn"Này NPC, ngươi đây là đang ị ta ra sao?"Ta là đang rơi xuống, không phải bay lên, mà ta lại ở trong bụng hắn. Mà không đúng, bay lên không phải là bị nôn ra sao? Bị ị ra và bị nôn ra...không, vẫn ghê tởm như vậy, vẫn không chấp nhận được! NPC "..."Và cứ thế, ta bị đá vào cuốn tiểu thuyết "vì quân tranh thiên hạ" đầy máu chó này.
"Thần thiếp đa tạ nương nương vừa rồi đã lên tiếng giúp đỡ trước mặt Lan Quý phi."Ta vừa cùng Trân Quý Tần dạo bước trên con đường trong Ngự Hoa Viên, vừa hướng nàng nói lời cảm tạ. Vừa rồi Trân Quý Tần cố tình đợi ta trước cửa Ngọc Dung cung, sau đó trao đổi một lúc rồi quyết định đến Ngự Hoa Viên tản bộ tán gẫu. Cung nhân của ta và Trân Quý Tần đều lui về phía sau một khoảng nhất định để các chủ tử nói chuyện, chỉ để lại bên cạnh Trân Quý Tần cung nữ tâm phúc của nàng hầu hạ. Ngự Hoa Viên quanh năm hoa nở rực rỡ, màu sắc từng loài phong phú, đan xen nhau được trồng thành từng khóm, nương theo gió nhẹ nhàng lay động, nhìn từ phía xa giống những biển hoa sặc sỡ đang gợn sóng, hương hoa thoang thoảng tạo nên bầu không khí thoáng đãng dễ chịu, là một nơi thích hợp để tán gẫu cùng tản Quý Tần được Chi Hạ - nhất đẳng cung nữ bên người nàng đỡ tay, mỉm cười "Tam Hoàng tử phi không cần khách sáo, bản cung còn phải cảm ơn ngươi chuyện lần trước. Nếu không có ngươi và tam Hoàng tử đến Tĩnh Uyên cung của Du Phi chỉ điểm, hài tử trong bụng bản cung chỉ sợ không giữ được.""Nương nương đừng nói như vậy, long tự phúc lớn, thần thiếp chỉ là đúng lúc giúp đỡ." Ta khách khí nói với nàng, nhìn thấy nụ cười của nàng ấy càng dịu dàng hơn trước. Trân Quý Tần xem như cũng là một người trọng tình trọng nghĩa, xem ra lần giúp đỡ cùng toan tính lúc trước của ta quả thực không sai. Cho dù nàng đã từng dùng thủ đoạn khốc liệt đối với Chung Đức phi, nhưng nữ nhân hậu cung làm sao tránh được những lúc vì bản thân mình mà trở nên tàn độc? Chỉ cần nàng đối với ta không có ác ý, những chuyện còn lại đều không quan trọng. Trân Quý Tần chợt nhẹ nhàng nắm lấy tay ta, vỗ nhẹ lên đó vài cái, mềm mại nói "Ngươi là một nữ tử hiểu chuyện. Vừa rồi trong Ngọc Dung cung, ngươi xử sự đúng mực khéo léo, bản cung rất tán thưởng."Ta nghe nàng ấy nói vậy, cũng chẳng biết đáp lời thế nào. Chuyện kia dễ dàng qua đi như vậy không phải nhờ nàng ra tay ứng cứu sao? "Tiện nhân! Một tiện nhân như ngươi cũng dám lớn mật hỗn láo với bản cung?"Giữa lúc này thì bỗng, từ phía trước vang lên tiếng nữ nhân quát tháo cùng tiếng cười đầy mỉa mai phẫn nộ. Ta nhìn về hướng tiếng quát truyền tới, phát hiện từ xa là một nữ tử xiêm y lộng lẫy, xinh đẹp diễm lệ đang đứng thẳng khoanh tay, dáng vẻ cao quý kiêu ngạo, bên cạnh nàng ta là rất nhiều cung nữ thái giám hầu hạ, chúng tinh phủng nguyệt* rực rỡ chói mắt. Mà dưới chân nàng ta, một nữ tử y phục đơn bạc mỏng manh đang quỳ, nửa người bị khuất sau khóm hoa, thật giống như bùn đất bị người dẫm đạp, vô tình tạo nên một sự đối lập mãnh liệt. * Sao vây quanh trăngKhông để ta thấy rõ ràng tình cảnh đang xảy ra, Trân Quý Tần bên cạnh đã xoay người lên tiếng "Đi thôi, ở đây không có chuyện của chúng ta."Ta nghe vậy, nhanh chóng xoay người, hướng Trân Quý Tần "vâng" một tiếng. Đây là hậu cung, lo chuyện bao đồng chẳng khác gì rước thêm phiền toái thù hận vào bản thân, cách tốt nhất là trực tiếp tránh đi. "Ấy? Kia không phải là Quý Tần muội muội sao?"Nhưng mà, tại sao luôn có vài người thích đấu đá vô ích như vậy? Ở đây có lão Hoàng đế ngựa đực sao? Trân Quý Tần vì tiếng gọi này mà dừng bước, sau đó nàng bình tĩnh xoay người, hướng vị mỹ nhân đang phẫn nộ đằng kia nghiêm cẩn hành lễ "Thần thiếp thỉnh an Hiền phi nương nương, nương nương vạn phúc."Thì ra là Diêu Hiền Phi, vị phi tử ngồi phía bên tay trái của Lan Quý phi, ngang hàng ngang vế với Từ Thục phi, giữ vị trí thứ hai trong Tứ phi "Quý - Hiền - Thục - Đức", đích nữ của tòng nhất phẩm Trung Thư Lệnh đồng quan phẩm với Vân Thái sư. Nàng ta tuy có gia tộc hùng hậu chống lưng, nhưng từ khi nhập cung làm phi vẫn chưa hoài thai long tử, Trung Thư Lệnh lại giữ vững sự trung lập trên triều, chưa từng bị người lôi kéo, vì vậy nàng ta không những không bị Lan Quý phi và những phi tần có địa vị cao khác đặt vào tầm ngắm, trái lại bọn họ còn phải nhún nhường nàng ba phần. Nàng ta ở trong hậu cung cũng vô cùng phong quang, dựa vào dung mạo kiều mị khiến Hoàng đế ngày đêm điên đảo, dù chưa có long tự nhưng vẫn nhận được sủng ái vô biên. Vị Hiền phi này vì vậy tính cách kiêu căng ngạo mạn, không xem ai ra gì, quang minh chính đại vô cớ gây sự, chỉnh đám tần phi đến khóc cha gọi mẹ mà không sợ bề trên trách phạt. Ngày trước Hoàng Thượng đưa Thập Hoàng tử - nhi tử của Chung Đức phi đã qua đời đến tay nàng nuôi nấng, kết quả chưa đến ba ngày đã bị nàng ta đem đến chỗ An Phi, nói với An Phi rằng Diêu Thanh Loan nàng không thể nuôi một kẻ không có khả năng tranh đoạt hoàng vị. Hoàng đế biết chuyện, chỉ quở trách vài câu, sau đó đến Mộng Thanh cung của nàng ta một đêm liền quên sạch phẫn nộ, hạ chỉ để Thập Hoàng tử tới chỗ An Phi ngay sau người như vậy, ta lại càng muốn cách thật xa, tốt nhất là bằng khoảng cách từ Trái Đất đến sao Hỏa. "Thần thiếp thỉnh an Hiền phi nương nương." Ta thu lại tâm tư, theo Trân Quý Tần khom người hành lễ, bây giờ dĩ hòa vi quý mới là tốt nhân của hai bên cũng hành lễ qua lại với hai vị chủ Hiền phi thấy vậy, mỹ mâu hiển hiện lãnh ý, sau đó tầm mắt của nàng ta chuyển dời đến cái bụng đã nhô lên của Trân Quý Tần, lãnh ý càng trở nên sâu ta tự nhủ, thôi rồi, không xong!"Quý Tần muội muội từ khi mang long thai, hai mắt có lẽ đã kém đi rất nhiều, vì vậy mới không thấy bản cung gần ngay trước mắt? À, không những mắt kém đi, mà trông muội còn có vẻ yếu ớt hơn trước. Có lẽ đường này quá xa, nên muội muội mới đứng ở nơi đó hành lễ?"Giọng nói thanh thúy như chuông bạc của Diêu Hiền phi đầy ý mỉa mai châm chọc. Sắc mặt Trân Quý Tần thoắt trắng một cái, nhưng rồi nàng cũng rất nhanh khôi phục sự bình tĩnh. Nàng nở một nụ cười dịu dàng, sau đó để Chi Hạ đỡ tay, từng bước từng bước đi tới bên cạnh Diêu Hiền phi. Ta cũng theo Trân Quý Tần bước nhanh qua, trong lòng cảm thấy bất an nồng Quý Tần đi đến trước mặt Diêu Hiền phi, hơi cúi người, dịu dàng lên tiếng "Nương nương đã hiểu nhầm thần thiếp rồi, thần thiếp cùng tam Hoàng tử phi tản bộ, vì quá chuyên tâm trò chuyện nên mới không nhìn thấy loan giá của nương nương, mong nương nương thứ tội. Còn nữa, bởi vì thần thiếp gần đây uống nhiều dược thảo có mùi rất khó chịu, sợ làm nương nương không vui, vì vậy mới đứng từ phía xa hành lễ."Diêu Hiền phi thấy Trân Quý Tần cung kính nhún nhường, vẻ mặt có hơi hòa hoãn lại. Ta nghĩ, vị Trân Quý Tần này vô cùng thông minh, ứng đối trôi chảy, mềm rắn đúng lúc. Nàng biết Diêu Hiền phi khó chịu với long chủng trong bụng mình, vì vậy trong lời nói không hề nhắc tới việc nàng mang thai, mà chỉ nói vì uống nhiều thuốc nên mới có mùi khó ngờ tới ngay lúc này, vị tần phi đang quỳ trên đất run rẩy nãy giờ bỗng mạnh bạo ngẩng đầu lên, sau đó giống như phát điên mà nhào tới bên người Trân Quý Tần, dùng hết sức bắt lấy tay nàng kêu gào "Quý Tần nương nương, xin nương nương cứu thần thiếp! Xin nương nương cứu thần thiếp!"Trân Quý Tần bị kinh sợ, theo bản năng lui về phía sau, nhưng bàn tay bị nắm chặt không thể nào rút ra được. Ta thấy vậy, nhanh chóng tiến lên, cùng Chi Hạ vội vàng đỡ lấy phía sau lưng Trân Quý Tần, sau đó lớn tiếng ra lệnh cho cung nhân đằng sau"Còn đứng đó làm gì? Mau tách nàng ra khỏi Quý Tần ngay lập tức!"Đám cung nhân nghe vậy mới sốt sắng tiến lên, một nửa đỡ lấy Trân Quý Tần, nửa còn lại kéo nữ nhân kia tách ra chỗ khác. Trân Quý Tần bị dọa sợ đến sắc mặt trắng bệch, mà nữ tử kia vẫn cố chấp không chịu buông. Ta vô cùng lo ngại thay nàng, lại nhìn qua Diêu Hiền phi, ngoài ý muốn thấy nàng ta cong môi cười mỉm, bộ dạng nhàn nhã xem kịch, cung nhân bên cạnh nàng ta đều trầm mặc cúi đầu. Toát mồ hôi, đến sợ cái hậu cung này mất! Cuối cùng, đám người cũng đem được nữ nhân kia tách ra, nhưng trên bàn tay trắng nõn mềm mại của Trân Quý Tần đã xước mất một mảng, có cả tơ máu hiện ra. Ta đỡ lấy Trân Quý Tần đang run rẩy chưa kịp bình tĩnh lại, nhíu mày hỏi nàng "Nương nương, người không sao chứ?"Cuối cùng, Trân Quý Tần đã lấy lại được sự bình tĩnh, nàng gật đầu với ta, tiếp đó mới nhíu chặt mày liễu, thanh âm ôn hòa lên tiếng "Đây là đang xảy ra chuyện gì?""Quý Tần muội muội, muội không sao chứ?" Diêu Hiền phi lúc này mới có vẻ mặt đầy quan tâm lo lắng, tiến lên hỏi chuyện, biểu cảm vội vã sốt sắng. Sau đó, nàng ta giống như là thật sự tức giận, phượng mâu xinh đẹp nhìn xuống nữ nhân đã bị người tách ra hiện đang quỳ ở trên đất, lạnh lùng châm chọc nói "Đều tại tiện nhân này, chỉ là một Tiệp dư nhỏ nhoi mà cũng muốn câu dẫn Hoàng Thượng, lúc nào cũng giả vờ yếu đuối bệnh tật không đến thỉnh an, vậy mà mới sáng sớm đã chạy đến Ngự Hoa Viên ca hát, diễn cái vở kịch vô tình gặp gỡ trong vườn hoa cũ rích hạ tiện. Nhưng mà, Hoàng Thượng chưa được thưởng thức đã bị bản cung bắt gặp, ha, đúng là cố tình trồng hoa hoa chẳng mọc, vô tình cắm liễu liễu lại xanh."Sau đó, nàng ta nhìn sang Trân Quý Tần, mỉm cười "Bây giờ lại làm bị thương Quý Tần muội muội, chỉ sợ ảnh hưởng không tốt đến long thai, tội lỗi càng tăng thêm một bậc."Vị Tiệp dư quỳ trên đất kia cả người khẽ run, nhưng không có hành động thất thố nào khác mà chỉ quỳ trên đất liên tục dập đầu. Ta cảm thấy thật kỳ lạ, tại sao lúc nàng ta chỉ bị trách mắng vài câu đã điên cuồng cầu cứu Trân Quý Tần, mà bây giờ thực sự gặp nguy cũng không thấy nàng lớn tiếng xin tha? "Xuân Lan, ngươi thấy nên xử lí tiện nhân này ra sao?" Diêu Hiền phi chậm rãi đưa tay, để cung nữ chưởng sự tiến lên đỡ lấy, giọng nói thập phần đắc ý trào phúng. Xuân Lan nhếch môi, trong mắt lóe lên vài tia sáng kì dị, cung kính nói với Diêu Hiền phi "Nương nương, Dương Tiệp dư cố tình câu dẫn Hoàng Thượng, phạm vào "Cung huấn", lại phi lễ và làm bị thương Trân Quý Tần, gây nguy hại tới long thai, theo lý nên được ban cho "Kinh Hồng châm tuyến vũ"."Diêu Hiền phi nghe vậy, đuôi mày hơi nhếch lên, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp mỉm cười tỏ ý hài lòng. Kinh Hồng châm tuyến vũ? Kinh Hồng châm tuyến vũ là loại hình phạt gì? Khi nghe Xuân Lan nói đến đây, ta có hơi khó hiểu, không nghĩ tới khi nhìn sang bên cạnh lại thấy Trân Quý Tần sắc mặt trắng bệch, không ngừng che miệng nôn khan, cung nhân đi cùng tiến lên lo lắng cho nàng, nhưng trông ai nấy đều âm u lo sợ. Vị Tiệp dư quỳ trên mặt đất kia càng không cần nói tới, khuôn mặt thanh tú thuần khiết hiện tại đã mất hết huyết sắc, hai mắt mở to vô hồn, đờ đẫn mất hết sinh niệm hệt như một con rối gỗ. "Hiền phi nương nương, thần thiếp cảm thấy trong người không được khỏe, thần thiếp xin phép cáo lui trước."Trân Quý Tần khó khăn khom người, yếu ớt lên tiếng. Diêu Hiền phi nghe vậy, mày liễu nhướng cao, nhưng rồi cùng nhếch môi gật đầu "Được rồi, muội muội thân thể yếu nhược, cũng nên hồi cung nghỉ ngơi cho tốt.""Vâng, thần thiếp đa tạ nương nương." Trân Quý Tần mỉm cười đoan trang, sau đó nàng nhìn qua ta đang đứng bên cạnh, nhẹ giọng hỏi "Tam Hoàng tử phi có thể đi cùng bản cung một đoạn được chứ?"Ta nghe vậy, biết là nàng đang cố giúp bản thân tránh khỏi phiền phức, vì thế lên tiếng "Vâng, nương nương."Sau đó, ta lại hướng Diêu Hiền phi hành lễ "Hiền phi nương nương, thần thiếp xin được phép cáo lui."Diêu Hiền phi nhìn ta, mắt phượng hiện ra ý cười quỷ dị, nhưng rồi nàng ta cũng gật đầu "Được rồi, đều trở về cả đi."Ta thở phào trong lòng, sau đó theo Trân Quý Tần rời đi, cũng may vị kia không có ý làm khó dễ được một đoạn cách Ngự Hoa Viên khá xa, Trân Quý Tần dẫn theo cung nhân trở về tẩm cung của nàng. Ta nhìn dáng vẻ mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng kiên cường đứng vững của nàng lúc rời đi, cảm thấy càng phiền muộn về Hoàng cung này nhiều hơn một chút. Đứng dưới chân Thiên tử, nào có một ai là có được tự do đúng nghĩa?"Kinh Hồng châm tuyến vũ là gì vậy? Thanh Ninh, ngươi có biết không?" Ta nhớ lại chuyện vừa rồi, lên tiếng hỏi Thanh Ninh đi bên cạnh. Thanh Ninh có thời gian sống tại Hoàng cung khá lâu, có lẽ sẽ biết được các loại cung hình Trúc đi bên tay phải ta, nghe vậy cũng hơi tò mò ngước lên. Thanh Ninh thấy vậy, vẻ mặt vẫn điềm nhiên như không, một lúc sau ta nghe thấy giọng nói thanh lạnh nhưng cung kính thường ngày của nàng truyền tới "Hồi nương nương, Kinh Hồng châm tuyến vũ là một loại hình phạt mà theo đó, nữ tử hậu cung nào phạm phải sai lầm sẽ phải ở trên bàn chông với những chiếc chông dài hai tấc* nằm kề sát nhau, múa một điệu Kinh Hồng, dùng máu tươi dưới chân xóa bỏ tội lỗi mà mình gây ra. Nhưng, điệu Kinh Hồng vũ này phải múa liên tục trong hai canh giờ, không được có hành động ngập ngừng hoặc dừng lại, nếu không sẽ bị xem là không có ý thành kính. Phi tần ngã xuống hoặc có ý dừng lại, chông trên bàn sẽ được nâng lên gấp đôi độ dài lần đầu. Nếu lần múa sau tần phi còn phạm lỗi, chiều dài của chông cứ tiếp tục được nâng lên gấp đôi lần trước, và không có ý dừng lại. Hầu hết các tần phi bị ban "Kinh Hồng châm tuyến vũ" nếu không phải vì mất máu đau đớn đến đoạn khí thì cũng là trong lúc ca múa bị ngã xuống bàn chông cao gần một thước** chết đi, nếu sống sót cũng không tránh khỏi số phận trở thành một phế nhân, sống trong hậu cung kết cục vẫn chỉ là một con đường chết."* 8 cm** 1 mTa nghe vậy không khỏi rùng mình, Diệp Trúc cũng bị dọa đến mất sạch huyết sắc. Nhảy múa không ngừng nghỉ trên bàn chông, sẽ đau đến thế nào? Ngã xuống mấy trăm cây chông dài gần một mét, bị chông nhọn đâm xuyên qua cơ thể, có khác gì vạn đao lăng trì?"Nương nương, thật quá tàn nhân rồi!" Diệp Trúc che miệng cảm thán. Thanh Ninh vẫn giữ dáng vẻ lãnh đạm cẩn Trúc như nhớ ra chuyện gì đó, nàng nói thêm "Nhưng mà nương nương, nô tì thấy vị Tiệp dư kia y phục đơn giản, nào có dáng vẻ của một chủ tử lúc sắp đi tranh sủng chứ?"Ta nghe vậy mới nhớ ra, đúng vậy, nữ nhân tranh sủng không phải đều hận bản thân không thể rực rỡ chói mắt hơn một chút sao? Vị Dương Tiệp dư kia y phục kém sắc, tóc vấn tùy ý, lấy đâu ra dáng vẻ tranh sủng? Và còn nữa, tại sao phản ứng đầu tiên của nàng ta khi gặp Trân Quý Tần là liều mạng nhào tới cầu xin, trong khi biết rõ địa vị của Trân Quý Tần căn bản không thể giúp gì được nàng ta, trái lại còn khiến Diêu Hiền phi vì thế càng chán ghét mà trừng phạt mạnh tay hơn? Khi thực sự chọc giận Diêu Hiền phi, nàng ta không còn điên cuồng như trước, trái lại còn ngoan ngoãn dập đầu trên đất, không nói một lời? Và cả vẻ tuyệt vọng khi nghe thấy bản thân bị ban cho "Kinh Hồng châm tuyến vũ" của Dương Tiệp dư, dường còn lẫn vào một chút cam chịu. Không, đây không đơn thuần chỉ là tranh sủng. Bỗng, ta nhớ ra một chuyện, trong lòng lập tức thất kinh, vội vàng xoay người nói với Thanh Ninh cùng Diệp Trúc phía sau"Thanh Ninh, Diệp Trúc, có lẽ chúng ta phải tới Vĩnh Lưu cung của Trân Quý Tần một chuyến rồi. Các ngươi nói với một nửa cung nhân đi cùng trở về báo với tam điện hạ rằng, hôm nay bản cung về trễ."___________________Xin lỗi vì tác giả quên mất lịch đăng 😭😭😭2 chương nữa xuất cung, đến lúc đó sẽ phát chút đường. Nhưng đừng vội mừng, ngay sau khi ăn đường có thể bị tiêu chảy cũng nên, ai biết được v
Hôm nay, như mọi ngày ta lại đến y xá tiếp tục công tác vệ sinh chỗ ở với thù lao là danh tiếng của Mặc Triêu Ngân, nhưng không ngờ lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn. Miếng vải đen vừa được gỡ xuống, ta đã thấy mình toàn thân ướt sũng, vì vậy lập tức trừng mắt nhìn kẻ đang cuồng ngạo trước mắt. Ta biết ngay mà, mọi chuyện đâu có cho qua dễ dàng như vậy? Chuyện là thế này, hôm nay sau khi làm xong công việc, ta vì cái bàng quang biểu tình nên mới bảo cung nhân cách xa để bản thân một mình tới nhà xí, ai ngờ vừa mới bước ra khỏi cửa nhà xí đã bị kẻ nào đó phục kích từ phía sau, cuối cùng là thấy cả một bầu trời đầy sao hiện ra rồi vụt tắt. Mẹ nó, ta còn chưa rửa tay đâu! Còn nữa, con mẹ nó, để ta đi về thông báo không ăn cơm tối với tên thụ kia rồi đập ngất, bắt cóc tống tiền các kiểu cũng không kịp mà!Quay trở lại thực tại, Bách Lí Dật toàn thân hắc y tản mát hơi thở lạnh lùng tàn nhẫn, từ trên cao khinh thường nhìn xuống ta, bên cạnh hắn còn có thêm hai tên hắc y nhân, xem ra là thuộc hạ dưới trướng hắn ta. Ta chính là bị tên hỗn đản này đập ngất rồi đưa tới đây, nhìn cách bài trí dưới ánh nến lập lòe này, đoán chừng là một nhà kho bị bỏ hoang. Ta bị tên tra công sai người hắt nước lạnh tỉnh lại, hai tay bị trói gô, miệng bị nhét vải, hi vọng không phải là tất của ai đó, giữa mùa đông như vậy cả người tưởng chừng như muốn đóng băng rồi chứ. Hai mắt ta thật may không có cái gì che chắn, mở trừng trừng nhìn tên khốn trước mặt. "Nhìn đủ rồi chứ?" Bách Lí Dật cười lạnh với ta. Ta không nói được, chỉ biết trừng mắt. Bách Lí Dật thấy ta như vậy, nụ cười càng sâu thêm, ánh mắt ánh lên vẻ tàn độc "Ta không bịt đôi mắt đê tiện của ngươi lại, chính là để ngươi biết rõ ai là người làm cho cuộc đời ngươi rơi xuống vực sâu vạn trượng, không ngóc đầu lên được sau này. Bách Lí Dật ta hại tiện nhân nào đều đường hoàng cho biết danh tính trước khi con chó đê tiện đó chết."Bắt cóc vậy mà đường hoàng sao? Tra công này không phải bị lú ở đâu đó chứ? Ta không nhìn hắn ta nữa, ánh mắt đảo quanh nhà kho một vòng. Ai ngờ Bách Lí Dật thấy thế, đưa tay nâng cằm ta lên, dùng sức bóp mạnh, khiến ta đau đớn nhíu mày. Mẹ nó, nơi này không có thẩm mỹ viện đâu, ngươi làm hỏng cằm ta thì ta biết sửa ở đâu? "Ngươi khinh thường lời nói của bản tướng quân, đến nỗi không thèm nhìn thẳng?" Tên tra công kia hạ thấp âm thanh, nheo mắt nguy hiểm nói với ta. Ta ngẩng mặt lên nhìn thẳng hắn ta, miệng ú ớ vài tiếng không rõ. Bách Lí Dật thả cằm ta ra, cười gằn "Bây giờ mới biết cầu xin sao? Quá muộn rồi! Hi vọng món quà tối nay ta dành tặng sẽ khiến ngươi thích thú."Thật ra ta muốn nói, mồm của ngươi rất thối, nước bọt bắn hết lên mặt ta rồi, có thể cách xa một chút được không? Bách Lí Dật nói xong lời này, định phất tay áo bỏ đi. Ta thấy vậy ánh mắt nổi lên ý xem thường nồng đậm, thành công kéo lại bước chân của hắn ta. Tên tra công kia nguy hiểm đi đến chỗ ta, nửa quỳ xuống bên cạnh ta, thô bạo giật phăng nhúm vải bịt miệng ta ra, cười lạnh "Thứ nữ nhân ghê tởm, bản tướng quân cũng rất muốn nghe một con chó sắp chết như ngươi sẽ sủa những lời gì."Cái miệng vừa được giải phóng, tâm trạng ta cũng tốt hơn, tươi cười với hắn ta "Bách Lí Dật, ngươi hiểu tiếng chó sao? Vậy ngươi là đồng loại của chó hả?""Chát!" Một tiếng tát giòn giã vang lên, ta thấy một bên má nóng rát, trời đất điên đảo, có chất lỏng tanh ngọt còn dính dính nơi khóe môi."Tiện nhân!" Bách Lí Dật lạnh nhạt nói, sau đó xoay người ra lệnh cho hai tên bộ hạ mặt liệt "Các ngươi ra ngoài trông chừng!"Hai tên kia rất nhanh định thần, cúi đầu chắp tay, sau đó theo lệnh đi ra ngoài phòng, rất có ý thức đóng cửa lại. Chỉ còn hai người là ta và Bách Lí Dật ở lại. Hắn ta im lặng khác thường, rất lâu sau mới rút từ bên hông ra một cây nhuyễn tiên* màu đen. * vũ khí có hình dạng như một chiếc roi, trong võ học thường là một sợi dây xích có đầu hình mũi tên, có hai loại là "roi cứng" và "roi mềm", trường hợp này Bách Lí Dật dùng "roi mềm", kết cấu giống như một chiếc roi da. Vuốt nhẹ nhuyễn tiên trong tay, tra công kia nhếch môi, nụ cười xinh đẹp lãnh khốc "Ta rất muốn gϊếŧ ngươi, nhưng như thế thật quá dễ dàng cho ngươi. Ta muốn trước khi ngươi chết phải nếm trải đủ mọi loại đau đớn.""Hừ! Ngươi yêu Mặc Triêu Ngân nhưng lại không thừa nhận, hơn nữa còn chà đạp lên tấm chân tình của hắn. Bây giờ thấy hắn đối tốt với ta, người liền hụt hẫng, ghen tị, căm hận, trả thù ta. Bách Lí Tướng quân, xem ra là chỉ có vậy!" Ta nhếch môi, nhìn hắn đầy mỉa mai. "Chát!" Roi đầu tiên giáng xuống, vai ta đau như muốn nứt ra, kèm theo đó là một giọng nói ngập tràn phẫn nộ cùng hỗn loạn. "Ngươi câm miệng!""Ngươi ghen tị với ta! Ngươi ghen tị vì Mặc Triêu Ngân ở bên ta! Ha ha, ở bên ta mà không phải ngươi!" Ta cắn môi, cố nhịn đau nói tiếp. "Chát!" Roi thứ hai giáng xuống, roi sau ác độc hơn roi trước, cánh ta đưa lên che chắn bị hắn đánh cho bật máu, máu đỏ thấm ướt ống tay áo, cả người đang ngồi quỳ của ta đổ mạnh xuống nền đất. "Ngươi còn không thừa nhận sao? Ngươi là đồ đoạn tụ!""Chát!""Ngươi thích Mặc Triêu Ngân, thích đến phát điên!""Chát!""Phải, là ta cho người đánh ngươi năm mươi trượng đấy, là ta mắng chửi ngươi đấy! Ai bảo ngươi khinh thường mắng chửi Mặc Triêu Ngân, ta thay hắn trả lại cho ngươi đấy!""Chát!"Ta luôn miệng mắng chửi, nhuyễn tiên theo đó liên tục quất xuống. Đợi đến roi thứ năm đánh xong, ta như thực không chịu nổi nữa, cả người ngã xuống. Bách Lí Dật dừng tay, cao cao tại thượng từ trên nhìn xuống, hừ lạnh "Ngươi cũng khôn ngoan lắm, muốn kíƈɦ ŧɦíƈɦ ta đánh chết ngươi để không phải chịu đau khổ về sau sao? Ta nói cho ngươi biết, đừng ảo tưởng nữa, màn kịch phía sau hãy còn dài.""Hừ, ta vốn muốn tự mình thưởng thức cảnh con tiện nhân như ngươi bị hành hạ sống không bằng chết, nhưng như vậy khi đám người còn có A Ngân tới đây, vậy thì không được rồi! Ha ha!"Nói xong, hắn để mặc ta nằm sõng soài trên đất, thổi tắt nến rồi xoay người bỏ đi. Sau khi cửa sập một tiếng đóng lại, ta loáng thoáng nghe thấy hắn ra lệnh cho hai tên hộ vệ canh giữ cho tốt, chờ người đến cũng không được rời đi. Cảm thấy tên khốn kia đã đi hẳn, ta dùng sức ngồi dậy, đau đớn như muốn xé rách đầu vai và hai cánh tay, khóe môi lại không nhịn được nở nụ cười lạnh. Ai nói ta muốn kíƈɦ ŧɦíƈɦ hắn ta đánh chết mình chứ? Ta chỉ là muốn kéo dài thời gian, Bách Lí Dật rời đi sớm chừng nào thì nguy hiểm của âm mưu mà hắn đã lên sẵn càng thăm hỏi ta nhanh chừng đó, với lại, vừa bị đánh vừa âm thầm quan sát ghi nhớ vị trí những vật dụng có thể cắt dây trói và làm vũ khí tự vệ cũng là một chuyện quan trọng khẩn cấp, cũng do ta đoán được khi rời khỏi đây tên khốn kia sẽ thổi tắt từng nghe anh trai ta nói qua, bị bắt cóc khi ý thức may mắn vẫn còn tỉnh táo và bị trói bằng dây thừng, nhân lúc đám người bắt cóc còn trong quá trình đe dọa chưa động tay với mình lơ là cảnh giác, điều đầu tiên cần làm là tìm và ghi nhớ những vật sắc nhọn xung quanh có thể cắt đứt dây trói, sau khi cắt bỏ được thứ ràng buộc bản năng sinh tồn của mình thì những cái khác mới có thể tính mắn! Ta thuộc trường hợp này, hơn nữa còn không bị trói gô trên ghế hay thứ gì đó cố định khó di chuyển, chắc cũng vì Bách Lí Dật khinh thường ta như cá nằm trên thớt không thể làm gì hơn ngoài thoi thóp chờ khó khăn lết người lê theo hướng có đống dụng cụ làm vườn đã gỉ sét, vị trí mà ta buộc mình nhớ kĩ nhất, sau đó xoay lưng về phía đống dụng cụ kia, hai bàn tay có cổ tay bị trói lại với nhau khó khăn lần mò, cuối cùng cũng tìm được lưỡi cuốc bằng kim loại. Ta ngồi xích lại gần hơn, đưa tay sờ sờ chỗ đầu lưỡi, cắn răng để cổ tay bị trói vào, bắt đầu ma Lưỡi cuốc cắt trúng tay, ta cảm thấy máu tươi bết dính chảy từ phía trong sợi dây trói xuống lòng bàn tay ta. Ta cắn chặt răng hơn nữa, cắn muốn vỡ cả hàm răng, tiếp tục ma sát cổ tay có dây thừng trói chặt với lưỡi cuốc. Cuối cùng, "roẹt" một tiếng, dây thừng bị cắt đứt. Ta thở hổn hển, vội vàng chống người đứng dậy, mặc kệ vết thương nơi cổ tay mà lảo đảo cầm chặt cái cuốc vừa rồi, lần tìm đến một vị trí góc khuất tối tăm, nhịp tim đập nhanh như trống bỏi, nín thở chờ đợi. Sự sợ hãi và căng thẳng bao trùm lấy ta. Theo ta thấy về tình huống này, tám mươi phần trăm theo phim truyền hình máu chó giờ vàng, dàn dựng một vụ tư thông, dâʍ ɭạи hay cưỡиɠ ɦϊếp ô nhục, phá hủy thanh danh gì đó rất có khả năng. Nhìn đi nhìn lại, đây chỉ là một thế giới tiểu thuyết do người hiện đại viết ra, vì vậy mưu kế không thể thâm sâu như người cổ đại chân chính. Qua lại một hồi, cái gọi là thâm sâu khó lường sẽ dao động giữa bỏ độc - hạ thuốc - cưỡиɠ ɦϊếp gì đó, nhưng không thể coi thường mức độ biếи ŧɦái của nó. Hai mắt ta không hề chớp lấy một lần, muốn triệt để bước vào giai đoạn thích nghi với bóng tối một cách nhanh nhất. Tầm vài phút sau, ta dần dần nhìn thấy hai bàn tay, tới nửa khắc sau đã thấy được mọi thứ mờ mờ ẩn mình trong bóng tối*.* cơ chế nhìn của mắtTa có thể chờ để nhìn rõ mọi vật mà vẫn cố kéo dài thời gian là bởi - nếu đúng như ta nghĩ đây là một vụ hãm hại cưỡиɠ ɠiαи, thì thời gian ta cắt dây trói không thể nắm chắc được, cũng không biết khi nào thì cái kẻ "gian phu" kia xuất hiện, ta buộc phải phòng bị mọi thứ sớm hơn ngay từ đầu. Chờ đợi thêm được một lúc, cánh cửa kẹt mở, theo ánh trăng từ bên ngoài chiếu vào, từ phía góc khuất ta nhìn thấy bóng lưng một tên nam tử, kèm theo đó là mùi hôi thối của những bọng nước dịch bị vỡ. Khi hắn ta bước vào, cửa cũng bị đóng lại, ta còn nghe thấy tiếng khóa cửa lách cách.
Bạn đang đọc truyện Nữ Phụ Đam Mỹ Xoay Người Ký của tác giả Kê Kê Bất Đản. Nữ chính Vệ Cơ Anh của chúng ta rất là bắt kịp thời đại, nàng cũng xuyên sách, cũng xuyên thành nữ phụ có số phận bi thảm, nhưng mà vận số của nàng thật không tốt sách nàng xuyên qua không có nữ chính, nam phụ, nam qua đường trong cuốn sách kia luôn muốn tìm nàng đánh còn phải luôn canh chừng cúc hoa của phu quân mình, gánh trên vai nhiệm vụ bẻ thẳng dưa chuột của đấy, nàng xuyên vào một cuốn đam mỹ, nơi mà lí tưởng dành cho dầu ăn, hoa cúc và dưa yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Mùa Đông Lãng Mạn hay Hoàng Thành Có Bảo Châu.
Danh sách Trọn bộ Truyện Nữ Phụ Đam Mỹ Xoay Người Ký Full tập được cập nhật mới nhất tại Trùm Truyện đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Trùm Truyện luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Bài viết có thể bạn thích 🔰 Tên Truyện ⭐Truyện Nữ Phụ Đam Mỹ Xoay Người Ký Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ TRÙM TRUYỆN Truyện Nữ Phụ Đam Mỹ Xoay Người Ký của tác giả Kê Kê Bất Đản đang thu hút đông đảo bạn đọc. Trong mấy năm qua, việc xuyên sách thành nữ phụ đã trở thành một trào lưu phổ biến đối với các cô gái. Theo nguồn tin, các nữ phụ trong đều có số phận bi thảm nhưng đều có kết thúc như mơ ước đánh bại nữ chính, giành lại nam chính và sở hữu đám mỹ nam trong hậu cung. Tuy nhiên, với nữ phụ Vệ Cơ Anh của chúng ta, vận may không mỉm cười với cô. Cô xuyên vào một cuốn sách không có nữ chính, phải đối mặt với sự ganh đua của nam chính, nam phụ và những kẻ ghen tuông. Bên cạnh đó, cô còn phải đối mặt với mối quan hệ gian nan với phu quân, cùng những nhiệm vụ vô cùng khó khăn. Nếu bạn yêu thích thể loại ngôn tình, hãy đọc thêm các truyện Vợ Cũ Quay Lại Tổng Tài Biết Sai hoặc Kết Hôn Âm Dương. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! Chương Mới Nhất 69 Phong Ba Cũng Sẽ Qua 68 Phúc Hề Họa Hề 67 Rất Nhiều Lo Lắng Danh sách chương 1 Xuyên Qua! 1 2 Xuyên Qua 2 3 Thỉnh An 1 4 Thỉnh An 2 5 Thỉnh An 3 6 Ngược Tra Công 1 7 Ngược Tra Công 2 8 Ngược Tra Công 3 9 Bằng Hữu Thật Đơn Giản 1 10 Bằng Hữu Thật Đơn Giản 2 11 Hoàng Cung Khó Ở 12 Tra Hỏi 13 Tên Thụ Khó Ở 1 14 Tên Thụ Khó Ở 2 15 Náo Loạn Một Hồi 16 Một Đêm Đau Đầu 17 Chúng Ta Cùng Hòa 18 Tây Khương 19 Tra Nam Pk Tiện Nữ 20 Dịch Bệnh 21 Hãm Hại 22 Thoát Chết Chương 23 24 Sau Đó 25 Sau Đó 2 26 Tiểu Kịch Ngược Văn Tiếp Theo 27 Giải Quyết Thế Nào 28 Ngươi Mới Là Người Sai 29 Hắn Oan Uổng Sao 30 Yến Tiệc 31 Kịch Tình Đảo Ngược 1 32 Kịch Tình Đảo Ngược 2 Trọn bộ danh sách chương Truyện Nữ Phụ Đam Mỹ Xoay Người Ký 🔰Chương 1 🔰Chương 51 🔰Chương 2 🔰Chương 52 🔰Chương 3 🔰Chương 53 🔰Chương 4 🔰Chương 54 🔰Chương 5 🔰Chương 55 🔰Chương 6 🔰Chương 56 🔰Chương 7 🔰Chương 57 🔰Chương 8 🔰Chương 58 🔰Chương 9 🔰Chương 59 🔰Chương 10 🔰Chương 60 🔰Chương 11 🔰Chương 61 🔰Chương 12 🔰Chương 62 🔰Chương 13 🔰Chương 63 🔰Chương 14 🔰Chương 64 🔰Chương 15 🔰Chương 65 🔰Chương 16 🔰Chương 66 🔰Chương 17 🔰Chương 67 🔰Chương 18 🔰Chương 68 🔰Chương 19 🔰Chương 69 🔰Chương 20 🔰Chương 70 🔰Chương 21 🔰Chương 71 🔰Chương 22 🔰Chương 72 🔰Chương 23 🔰Chương 73 🔰Chương 24 🔰Chương 74 🔰Chương 25 🔰Chương 75 🔰Chương 26 🔰Chương 76 🔰Chương 27 🔰Chương 77 🔰Chương 28 🔰Chương 78 🔰Chương 29 🔰Chương 79 🔰Chương 30 🔰Chương 80 🔰Chương 31 🔰Chương 81 🔰Chương 32 🔰Chương 82 🔰Chương 33 🔰Chương 83 🔰Chương 34 🔰Chương 84 🔰Chương 35 🔰Chương 85 🔰Chương 36 🔰Chương 86 🔰Chương 37 🔰Chương 87 🔰Chương 38 🔰Chương 88 🔰Chương 39 🔰Chương 89 🔰Chương 40 🔰Chương 90 🔰Chương 41 🔰Chương 91 🔰Chương 42 🔰Chương 92 🔰Chương 43 🔰Chương 93 🔰Chương 44 🔰Chương 94 🔰Chương 45 🔰Chương 95 🔰Chương 46 🔰Chương 96 🔰Chương 47 🔰Chương 97 🔰Chương 48 🔰Chương 98 🔰Chương 49 🔰Chương 99 🔰Chương 50 🔰XEM TIẾP CHƯƠNG SAU Trùm Truyện sẽ cập nhật tiếp tục các chương mới nhất của Truyện Nữ Phụ Đam Mỹ Xoay Người Ký . Các bạn có thể nhấn theo dõi Trumtruyen để không bỏ lỡ những chương mới nhất của Nữ Phụ Đam Mỹ Xoay Người Ký nhé. Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, trùm truyện, truyện full. Trùm Truyện luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Danh sách trumtruyen trên website đọc truyện online hàng đầu việt nam. Với nhiều thể loại khác nhau như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, đô thị. Leave a comment
nữ phụ đam mỹ xoay người ký